Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

Rượu khuya!

Tối nay đi trực về, ngang một ngã ba, thoáng thấy một người ngồi uống một mình. Trời ạ,  đời sao buồn quá vậy!
Chạnh nhớ bài Rượu khuya của anh.
Không dám đọc 4 câu đầu, bởi hình trong thơ quá thật, cảnh ngoài đời quá thơ!
Chỉ dám nhớ đoạn giữa:
..........................
Ly này, ta uống cho ta
Ly kia mời hết quan hà chạm môi
Uống cùng muôn nỗi pha phôi
Uống cho cạn đáy đơn côi chập chùng...
Hỡi ôi! Trời đất vô cùng.
..................
Hông biết người kia có tâm trạng chi không????????

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét