Uhm, hay là ăn Tết SG nhỉ!!!!!!!!
Đã
nhiều lần xách giỏ đi như vậy khi nổi cơn bất tử! báo hại bà con, bạn
bè í ới: "Tết đến nhà mà không gặp!". Hì hì, thì có gì để ràng buộc mình
đâu!

Một
thời gian sống SG, đủ để mình biết nhiều thứ, quen nhiều người. Học và
những môi trường làm việc khác nhau cho mình những mối quan hệ đủ kiểu!
Lần nào trở lại SG, sau một vòng loanh quanh, điểm cuối cùng của những
người bạn: nhóm già là café, nhóm vừa vừa là quán ăn, và nhóm trẻ là
tiệm kem!


Kem
SG thật hấp dẫn với đủ mùi vị, màu sắc, bất cứ thời điểm nào trong năm
cũng có thể ăn kem mà không sợ cảm giác...bị lạnh ám ảnh! Bao nhiêu lần
ngồi Hồ CR, cả vỉa hè lẫn tiệm sang trọng!
Hông
biết bây giờ còn những quán í không, lần vào SG gần nhất cách đây hơn 1
năm, nhưng gấp quá, 30 giờ đồng hồ cho công việc và cả đi lẫn về, chẳng
gặp ai, và cũng không kịp lang thang!

Mình vẫn thích kem Đào
Nguyên ở Huế, không gian rộng rãi, ngồi nhìn dòng sông Hương thơ mộng,
không biết có phải vì những lần ngồi ở đó là những lần mình đang vui
không!

Ah,
mấy lần đi HN, cũng có một lần ngồi quán kem đấy chứ, nhưng sao mình
chẳng ấn tượng gì ta, hình như lúc đó vào tháng 6, đột nhiên mưa, cả bọn
né mưa và ...ăn kem!
Tự nhiên cuối năm lại nhớ đến kem!!!! Lẩn thẩn!


Ui, trời nắng rồi, đi làm dưa món thôi! tạm biệt những ly kem



Ngó bộ bạn nhớ những khoảng khắc đi ăn kem nhiều hơn.
Thì Ba Đức thử dắt Rô và Na đi ăn kem SG đi, nhất định Rô và Na sẽ nhớ hoài cho đến...già!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét