Hôm nay đến lượt mình, mấy chấm phỏng tròn trên cổ tay bể ra và tấy đỏ, chỉ lạ một điều mình hông thấy xót xa cho mình!
Nhưng khi bắt gặp một vài ánh mắt ái ngại thoáng qua thật nhanh, mình xấu hổ! Hư thật!
Còn hai hình ảnh nữa thường hay làm mình chảy nước mắt, là lúc bất chợt nhìn thấy trên đường, hay đâu đó trong cuộc sống, hai đứa trẻ, đứa lớn là anh dắt bé gái là em, hoặc ku anh bồng nách con bé em. Chỉ vậy thôi là mình đã thấy nghèn nghẹn.
Và nghẹn hơn nữa là hình ảnh người cha với đứa con gái, bất cứ họ làm gì, ở đâu, trên đường, ở bến xe, bến tàu, cổng trường, ..... kể cả khi họ hạnh phúc nhất là ba dắt bé con đi dạo vui vẻ trong công viên. Mình vẫn thấy rưng rưng.
Mình! Có những điều quá ư kỳ cục! Mình đâu hiểu hết mình!!!!!!!!!!!!!!!!!!!????????????
Con người đa tình nó rứa đó chị iu ạ.[img]6[/img]
Hôm nay vào thăm bạn, càng đọc càng thấy đồng cảm, đến entry này thì không thể im lặng được nữa. [img]8[/img]
Hì, đúng vậy. Cô nhỏ mỗi khi nhìn thấy một ông bố cao lớn bế hay điệu đứa con bé bỏng là lòng thấy rưng rưng xúc động á tunrua.
Chị cũng vậy. Đọc mấy cái entry ngăn ngắn nho nhỏ này thấy dễ thương, bắt ghiền hà.
[img]1[/img], hi hi, "bắt ghiền hà", em biết quê chị ở đâu rồi! hi
Tôi cũng có lúc chạnh lòng vì những điều nho nhỏ ấy.
.
Không kỳ cục đâu Bạn à.
Tâm hồn tunrua dễ thương nha!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét