Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2012

Nguyên Hằng


 Em  sắp đến rồi, chị đón em ở ga nghe!
Mình chạy ra ga, em đứng chờ mình ở cổng, hơi sững sờ một tí. Thời gian đúng là đáng sợ.

 Cùng mới ngồi với em ở SG trong lần gặp gần đây thôi, em vẫn đẹp, bao giờ cũng vậy, mình thấy em đẹp, một nét đẹp cổ điển. Hiền dịu, vẫn phảng phất nét quý phái, kín đáo. Mình chưa gặp ai như em, những người con gái của cô mình đều đẹp,  riêng em có nét đẹp lạ hơn, mình thích, chắc cũng bởi một phần em quá hiền, thật thà đến ngây thơ, tìm đâu ra một người con gái như em trong thời buổi này. Em cười,  dáng vẻ mệt mỏi sau một chuyến đi dài.

Quê nội em ở xứ này, em sinh ra và lớn lên ở đây  đến năm hơn 10 tuổi thì theo gia đình đi, đi và đi, chỉ một vài lần về, mỗi lần cách nhau bằng đơn vị hàng chục năm.

Mình cũng không bao giờ nghĩ đến một lúc mình lại sống ngay cái xứ mà em sinh ra, hai chị em đêm qua nằm bên nhau cười khúc khích, những người em cô cậu với mình ai cũng dễ thương, hiền, nhưng mỗi người một tính cách, duy chỉ có em là mong manh, yếu đuối. Và hình như cũng cùng chung một điều: chẳng ai chịu theo cái quy luật tự nhiên của cuộc đời, của con người. Mà có theo đi chăng nữa, thì cũng chênh chao. Cuối cùng mình nghĩ chắc cũng do ý thức hệ của gia đình.

Sáng nay chở em về nhà nội em, mình nghe Ba và anh kể nhiều về xứ ấy, nơi cô theo dượng về làm dâu, nhưng chưa có dịp nào đến. Một xóm nhỏ yên ắng nằm sâu ở cuối con đường quanh co dẫn từ quốc lộ, cây hai bên đường rợp mát, những đứa trẻ quê tồng ngồng ngơ ngác. Một anh thanh niên cười với mình, thấy vui vui. Không thấy bóng dáng của sự văn minh,  Một sự bình yên lan tỏa.

Chia tay em, mình về.

Rồi cũng sẽ còn gặp em nhiều lần nữa từ đây đến cuối đời. Cứ thấp thoáng trong đầu mình hình ảnh Cha Sang, và cuốn tiểu thuyết " Tiếng chim hót trong bụi mận gai"  Em là hình ảnh của Meggie! 

 Em cũng là "nàng thơ" của một vài thi sĩ trong nhóm Nội cỏ, cái nhóm ấy chừ đã tan hoang tinh thể, hi hi


Thuyhung30475 at 11/07/2012 03:27 pm comment
Tui là cái cậu đã cười với Tunrua đó![img]4[/img]
tunrua at 11/07/2012 10:14 pm reply
Ngoài đời khác trong hình ghê nha![img]1[/img]
H at 11/05/2012 07:48 pm comment
Cái kết rất hay nhưng nên diễn đạt bằng tiếng việt thì hơn có nhiều người không hiểu đoạn kết. Hi HI HI đừng phiền bạn nhé!
tunrua at 11/05/2012 07:57 pm reply
Dạ, em sẽ sửa, cám ơn anh![img]1[/img]
H at 11/05/2012 07:46 pm comment
Không phải là một bài viêt đâu mà có tầm của một chuyện ngắn khá hay , trôi chảy, êm mà chặt chẽ, Đọc xong ngồi một lúc có lẽ nói với bạn là Sỏi hài lòng và cảm ơn bạn!
tunrua at 11/05/2012 07:56 pm reply
[img]1[/img], Ui, tunrua đang tìm mũi của mình, hổng biết nó có lên trán ở hông! hi hi[img]1[/img]. Cám ơn Sỏi nha!
chau at 11/05/2012 10:08 am comment
Cha Ran chứ chị? Xóm đó ở đâu mà bình yên đến lạ. Em thích những con đường quê, hai bên đầy bóng mát của tre, cây dại. Lúc còn trẻ, hehe, em thường cùng bạn đạp xe khám phá những con đường quanh co trong thành phố.
chau at 11/06/2012 02:21 pm reply
"trong thị xã" thì đúng hơn, hì.
tunrua at 11/05/2012 10:45 am reply
Ah, tên cha Sang là nhân vật thật ngoài đời[img]1[/img], còn Cha Ralph là trong truyện, hi hi. Xóm Phú Bình, gần mình mà! Hay bữa mô mình đi hỉ. Hi hi
Cô nhỏ at 11/04/2012 06:44 pm comment
Lâu lâu đi đến những xóm nhỏ yên bình cũng thú vị chị hen. Chủ nhật em đi cùng học trò đến vùng sâu vùng xa nè. [img]1[/img]
tunrua at 11/05/2012 07:46 am reply
Sướng hè, chúc HD một chuyến đi ý nghĩa![img]1[/img]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét