Tuần rồi đưa tang dì, không phải chị em ruột với mẹ, nhưng
dì thân thuộc với gia đình mình, mẹ có 4 người chị em họ như vậy, chất phác,
chân tình.
Ký ức quê ngoại của mình là một làng nhỏ cách quê nội một
cánh đồng nếu đi tắt. lúc nhỏ cứ theo mẹ cắt ngang đồng, đi dọc theo bờ ruộng
dài, qua mấy ngôi mộ cổ là đến nhà ngoại. Ngoại ở với dì, sau ngày ngoại mất,
anh con trai của dì về đem mẹ vào SG. Dạo ấy mình hay ghé thăm dì, ngồi bên dì,
nắm lấy tay dì, cảm nhận niềm khắc khoải làng quê. Rồi dì mất. phút cuối của dì
mình không có mặt.
Người dì hôm nay mình đưa tang không đi đâu khỏi lũy tre làng,
có chồng, rồi chồng đi tập kết, biền biệt đến ngày về dì biết được chồng có
thêm 5, 7 người con với người đàn bà khác. Chiến tranh mà, phụ nữ bao dung hơn,
tình cảm của dì đã được đền đáp, hôm nay có 2 anh con trai của chồng lặn lội từ
Uông Bí vào ôm di ảnh. Nghĩa tử là nghĩa tận.
Từ đầu làng ngoại đến nghĩa địa qua một con lạch nhỏ, anh
mình nói nơi đây khi xưa là một dòng
sông rộng, làng ngoại là một làng trù phú, trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải, nhà
nào cũng giàu có, thợ thầy, người ăn, kẻ ở trong nhà tấp nập. Vậy mà, bây giờ,
làng nghèo xơ xác, dân gốc của làng đi hết vào Nam, chỉ dăm nóc nhà còn lại,
làng trống, người ngụ cư đến ở.
Chỉ mới cách đâu sáu bảy chục năm thôi, sông rộng chừ không
còn dấu. Hình ảnh còn lại chỉ là những lũy tre dày chạy dọc triền sông bây giờ
gọi là lạch!
Thiệt là dâu bể, bể dâu!
chau at 11/16/2012 02:16 pm comment
"Thương hải biến vi tang điền" huống gì cuộc sống con người chị hỉ.
tunrua at 11/16/2012 03:18 pm reply
Hi hi
Bãi biển thành nương dâu
Núi rừng thành thủy điện! [img]1[/img]
Cá Gỗ at 11/16/2012 11:23 am comment
Ta đi đâu ta về đâu
Ngàn năm trăn trở bể dâu phũ phàng[img]4[/img]
tunrua at 11/16/2012 03:26 pm reply
[img]41[/img]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét