Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012

Hột đậu phọng


Vào cái giờ này, cách đây một năm, mình lượm được một “hột đậu phọng”. Chết, phải nói là Chúa ban chứ (Hạt của Chúa! Hi hi)
Nhớ lúc nhỏ đọc chuyện cổ tích, Bụt thường thương người hiền, giúp họ vượt qua cơn hoạn nạn. Bụt hiện lên và tặng, nào là  mâm thần, gậy thần, ngựa thần,.....vv.  Mình được tặng một “hột đậu phọng”! (mặc dù hông phải mình gặp nạn)
“Hột đậu phọng” của mình thông thái, mà cũng thật cù lần, vô cùng đáng ghét mà có lúc cũng thật dễ thương, hơi chướng chướng. Kệ, mình mong hột đậu phọng của mình hông nảy mầm là được. Hi hi.
Hột đậu phọng của Chúa hay còn gọi là “Hạt chết tiệt”, Hee.
Cọp nữ.


chau at 09/19/2012 04:42 pm comment
Godamn particle của chị, chị cất ở mô? Có thể cho em chiêm ngưỡng 1 tí được hông, em có dạy học phần Vật lý hạt nề, hề hề.
tunrua at 09/19/2012 04:58 pm reply
Hì, hạt ni đặc biệt lắm, chị cất kỹ, nhưng cũng có thể cho em mượn làm học cụ trực quan một tiết thôi Hi hi hi!
Thuyhung30475 at 09/04/2012 06:13 pm comment
Tunrua đâu rồi!
tunrua at 09/04/2012 10:12 pm reply
[img]1[/img]
VanPham at 09/04/2012 04:52 pm comment
Đọc và cười về cái "Hạt chết tiệt" hihihi!!!
tunrua at 09/04/2012 10:12 pm reply
[img]1[/img], Dạ, do sự khó tìm của hạt Higgs, nên tên của nó cứ loạn cả lên! Hi hi
H at 09/01/2012 05:48 am comment
Lạy chúa! Sỏi có con bé hàng xóm dễ thương lắm chúa cũng cho nó cái mụn thịt bằng hạt đậu phộng sau gáy. Nó cũng quanh năm lo về sự nảy mầm. Mong sao nó đừng có mầm mống gì ! Lạy hạt đậu phộng!
tunrua at 09/04/2012 11:00 am reply
Hông phải sai đâu, cố ý đó![img]1[/img]
H at 09/02/2012 12:14 pm reply
Hi Hi Sai chính tả rồi! "Phọng" sướng nhất là được cầm tay dạy chữ!
tunrua at 09/01/2012 09:40 pm reply
Trời ạ, phải nói cho đúng là "hột đậu phọng", hông thôi hột đậu nảy mầm thì khổ honsoi ơi! [img]4[/img] (honsoi nghe cứ như Hàn Quốc í [img]4[/img] )
Thuyhung30475 at 08/31/2012 05:38 pm comment
"Hạt chết tiệt"mong là hông nảy mầm!
tunrua at 08/31/2012 06:51 pm reply
Hi hi, tunrua cũng mong rứa![img]1[/img][img]1[/img]
bulukhin at 08/31/2012 11:19 am comment
Một thoáng nghỉ trong đầu đôi khi quanh quẩn chắp và nhưng cuộc đời nó là như thế mà
tunrua at 08/31/2012 01:53 pm reply
[img]1[/img], dạ,đời là như thế và tình người là như thế![img]1[/img]
Cá Gỗ at 08/30/2012 10:14 pm comment
Hạt tunrua, he he[img]4[/img]
tunrua at 08/30/2012 10:26 pm reply
Hic, tunrua mà biến thành hạt là vô giá đó nghen![img]1[/img]
Bà Tám at 08/30/2012 10:12 pm comment
Không biết chủ nhà thật sự nói gì nhưng cũng cười phụ họa. Hee!
tunrua at 08/30/2012 10:23 pm reply
Hôm nay chị vui ghê, cười hee nữa chứ![img]1[/img]
Lãn Ông at 08/30/2012 06:52 am comment
[img]4[/img]
tunrua at 08/30/2012 07:04 am reply
[img]3[/img]

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

Góc sân vườn nhà tôi


Góc sân vườn nhà tôi
Cụm tường vi lả ngọn
Có cần gì đưa đón
Quỳnh hoa khép cánh rồi
     

Gócsân vườn nhà tôi
Lá ngô đồng ngửa mặt
Trời cao xanh ngăn ngắt
Mà uyên sồ nơi đâu?


Còn chi để cơ cầu
Lan huệ vàng mắt kiếm
Cành pensé tim tím
Ngắt tặng ai bây giờ




Tí ngọ nở lơ ngơ
Nửa trưa trời hanh nắng
Thương ai trên đường vắng
Chẳng hoa nào đưa chân

Lặng lẽ một góc sân
Nhánh xương rồng đơn độc
Vươn bàn tay gai góc
Đón gió mưa vô thường

Nắng vàng bay vương vương
Chẳng hoa giăng đầu ngõ
Ai còn thương lá cỏ
Thì bước vào nhà tôi







H at 09/02/2012 12:21 pm comment
Có hoa tím trong nhà Mà tặng ai không biết Ở đâu đó thật xa Có một chàng quái kiệt Chỉ thích một màu hoa Đó là màu tím biếc. .......... Đùa vui vui một chút nhé bạn Tunrua!
tunrua at 09/04/2012 11:03 am reply
Muốn tặng người yêu hoa Cành pensé làm quà Mà ngại đường xa quá Hoa về có còn tươi?[img]1[/img]
bulukhin at 08/31/2012 08:43 pm comment
Số phận tui là cỏ xác xơ dưới gót giày Chỉ cần nắng và gió Tôi vươn mình dậy ngay
tunrua at 09/01/2012 09:43 pm reply
[img]1[/img]
Lãn Ông at 08/30/2012 06:55 am comment
[img]41[/img]
tunrua at 08/30/2012 07:05 am reply
Thôi dừng lại đi, vỗ tay miết mỏi chít![img]1[/img]
Thuyhung30475 at 08/27/2012 06:30 am comment
Tunrua có vườn nhà đầy hoa đẹp thiệt,mà uyên sồ là gì vậy tunrua!
tunrua at 08/27/2012 11:45 am reply
P/S: nhưng cũng chỉ là hình ảnh thôi TH à, vì cây ngô đồng nhà tunrua là loại ngô đồng kiểng[img]1[/img]
tunrua at 08/27/2012 07:52 am reply
[img]1[/img], Uyên Sồ là tên một loài chim, không phải cây ngô đồng thì không đậu[img]1[/img]. Cũng có tích gọi là chim Phượng, chim Hoàng[img]1[/img]

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2012


Mình chờ xe buyt, buổi sáng trời mát mẻ, nắng chưa lên, đường gần chợ, xôn xao người qua lại, trên hiên nhà, chỗ mình đứng, một ông già tai biến nhẹ, ngồi xe lăn, bà đi tới đi lui, khi ca nước cho ông rửa mặt, lúc viên thuốc, rồi tô bún. Tận tụy như một bảo mẫu!
    Một lát hai bà bạn già ở đâu tấp tới, họ bắt đầu chuyện trò rôm rả, chuyện nhà, chuyện xóm, chuyện đau ốm, nắng mưa. Ba bà già hồn nhiên kéo mình vào câu chuyện, y như quen thân với mình từ bao giờ. Những người già thường thân mật, gần gũi, thích  có người nghe mình nói!



-         Bà  tám mươi rồi đó con, mà con coi có đau yếu chi mô, quanh năm chẳng tốn viên thuốc!



Câu chuyện cứ miên man, tự nhiên mình thích cái cảm giác gần gũi này quá chừng, phải chi xe đừng đến, mình nán lại  tí nữa. thèm quá, hai tiếng “Mẹ ơi!”


Mshong Tran at 10/30/2012 09:32 pm comment
nghe pan ke thich thiet do............toi am nha
tunrua at 11/01/2012 07:07 am reply
hic, cám ơn bạn nhiều! Bạn xinh quá![img]4[/img]
Thuyhung30475 at 08/25/2012 01:22 pm comment
Sao không chịu vô dó ngồi nói chuyện để mình chụp ảnh cho!
tunrua at 08/25/2012 11:39 pm reply
Vì TH yêu BX, suy ra yêu phụ nữ[img]1[/img]
Thuyhung30475 at 08/25/2012 08:09 pm reply
Trời tự nhiên kêu mình là người yêu phụ nữ là sao!
Thuyhung30475 at 08/25/2012 08:06 pm reply
Hổng có tin!Có người kéo tunrua lại và nói:-Bà tám mươi rồi đó con,mà con coi có đau yếu chi mô ,quanh năm chẵng tốn viên thuốc!Vậy người nói đó chắc phải trên 100 rồi mới nói với người thất thập.[img]10[/img]
tunrua at 08/25/2012 08:04 pm reply
Tivi có hoa hậu VN rùi kìa, người yêu phụ nữ![img]1[/img]
tunrua at 08/25/2012 08:00 pm reply
Hic, nhà ngươi đừng coi thường ta nhé! thất thập cổ lai hy đó![img]16[/img]
Thuyhung30475 at 08/25/2012 07:50 pm reply
Tòan người già không ai cho phép ngồi mà loài cái chân hả![img]10[/img]
tunrua at 08/25/2012 07:48 pm reply
Hí hí, lòi cái chân ra đó kìa[img]10[/img]
Thuyhung30475 at 08/25/2012 07:42 pm reply
Xạo hoài làm gì có!
tunrua at 08/25/2012 07:30 pm reply
Có tunrua trong đó mà, TH nhìn kỹ lại đi! Hi hi

Thứ Năm, 16 tháng 8, 2012

Con gái Vĩnh Long


Chiều nay đi làm về sớm, nổi hứng ghé mua cây kiểng, chào mình là một cô gái đẹp, cao, dáng rất sang, mình cứ tưởng một khách hàng mua kiểng, và... ơi hời, cái giọng miền Tây ngọt lịm, lâu quá rồi mới nghe lại!
- Cái nầy là mần thiệt chớ hổng giỡn chơi đâu à nghen!
Anh chồng nói với mấy người cùng làm.
Ui chao ở đây tới 3, 4 người miền Tây, vợ chồng trẻ có vẻ là chủ, thêm 2 người làm vườn nữa,  họ nói chuyện với nhau, mà mình nghe như được ở trong khung cảnh của mấy năm về trước, cái thời mình cùng bạn bè về miền sông nước ấy! Nghe thương dễ sợ.
Mình bắt chuyện liền, họ nói chuyện thật cởi mở, cứ như quen tự hồi nảo hồi nào! 
Mua liền những mấy chậu hoa, lá cảnh
Cô gái đẹp cứ như hoa hậu, nói chuyện thân mật, mình cứ thích nhìn, lại còn xách cả túi đồ nặng trịch cột cẩn thận vô yên xe cho mình nữa chứ. Đẹp rứa mà hông chảnh xí mô!
Mai mốt nhất định ghé tới mua nữa, sẽ xin chụp hình, mà cái điện thoại mình cùi bắp, chụp ra hình làm xấu người ta mất! Hi hi. 



Điếc không sợ súng at 09/24/2012 08:11 pm comment
con giái Miền Tây nói chung cũng ẹp y rứa, zô cùng dễ xương có lần mình cũng tưng tưng xe dừng đột ngột bên đường mua nem Lai Vung nức tiếng bao năm em nói ngọt xớt, mún cầm cái tay mua nhiều về xài mới hay nem chua toét loét, cả ngày lẫn đêm tuy nhiên vẫn còn cái hên nụ cừi em giái vào miền zấc mơ
tunrua at 09/25/2012 12:19 am reply
[img]1[/img]
Tôm càng at 08/21/2012 02:21 am comment
con gái vĩnh long là zậy hả chị[img]7[/img][img]9[/img][img]4[/img]
tunrua at 08/21/2012 07:16 am reply
Hì, tại cí cô bán hoa kiểng nì ngừi VL đóa TC[img]1[/img]
Thuyhung30475 at 08/20/2012 08:14 pm comment
Đẹp mà không chảnh mới là điều đáng quý,lần sau tunrua nhớ đưa ảnh cô ấy lên nha!
tunrua at 08/20/2012 09:25 pm reply
[img]1[/img]
Bà Tám at 08/18/2012 08:48 pm comment
Phải chi em chụp hình cô ấy. Nghe tả sao thấy dễ thương quá hen?
tunrua at 08/18/2012 09:46 pm reply
Dạ, bữa đó em thấy ngại ngại, rồi em sẽ ghé lại nữa mà! [img]1[/img]

Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

Bài ca sông Dịch


Vũ Hoàng Chương có một bài thật bi tráng!
................................
Ai tráng sĩ bao năm mài gươm dưới nguyệt
Còn tưởng nghe hồn thép múa sông sâu
Kinh Kha hề Kinh Kha
Vinh cho người hề! Ba nghìn tân khách
Tiễn người đi tiếng trúc nhịp lời ca
Biên thùy trống giục
Nẻo Tần sương sa
Gió thê lương quằn quại khói chiêu hà
Buồn xưa giờ chưa tan
Phong tiêu tiêu hề Dịch thủy hàn
Bạch vân! Bạch vân! Kìa ngang rừng phất phới
Ôi màu tang khăn gói lũ người Yên
Nhịp vó câu nẻo Hàm Dương tung bụi
Ta nghe, ta nghe! Này cuồng phong dấy lên
Tám phương trời khói lửa
Một mũi dao sang Tần
Ai trách Kinh Kha rằng việc người đã lỡ
Ai khóc Kinh Kha rằng thềm cao táng thân
Ai tiếc đường gươm tuyệt diệu
Mà thương cho cánh tay thần
Ta chỉ thấy
Tơi bời tướng sĩ thây ngã hai bên
Một triều rối loạn ngai vàng xô nghiêng
Áo rách thân rung hề ghê hồn bạo chúa
Hùng khí nuốt sao Ngâu hề nộ khí xung thiêng
Một cánh tay đưa mà danh lừng vạn cổ
Hiệp sĩ Kinh Kha hề người thác đã nên
Ta há quan tâm gì việc thành hay bại
Thế gian ơi kìa bãi bể nương dâu 
......................................Thích cái câu :"Ta há quan tâm gì việc thành hay bại" 
Ngày trước đọc chuyện Kinh Kha mà cứ hồi hộp, xong lại thấy buồn buồn!

 
Bà Tám at 08/18/2012 08:49 pm comment
Cám ơn bài thơ, bi và hùng. Ông này nghiện ngập èo uột nhưng thơ đầy dũng khí.
tunrua at 08/18/2012 09:44 pm reply
bài thơ dài chị ah, nhưng em thích đoạn này thôi![img]1[/img]
Thuyhung30475 at 08/16/2012 03:19 pm comment
[img]1[/img],ui mình vui rồi!Tunrua ,vui nha!
tunrua at 08/16/2012 03:57 pm reply
[img]1[/img], nhìn cái miệng em bé là vui rồi![img]1[/img]

Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2012

Vết bỏng!

Một lần mình thấy một vết bỏng dài trên tay An, An nói "tại chiên cá đó", mấy ngày sau cũng lý do đó, mình thấy trên tay ML. Hông hiểu sao mình cứ thấy chạnh lòng vì những điều nho nhỏ ấy! Thấy thương thương phụ nữ!

Hôm nay đến lượt mình, mấy chấm phỏng tròn trên cổ tay bể ra và tấy đỏ, chỉ lạ một điều mình hông thấy xót xa cho mình!
Nhưng khi bắt gặp một vài ánh mắt ái ngại thoáng qua thật nhanh, mình xấu hổ! Hư thật!

Còn hai hình ảnh nữa thường hay làm mình chảy nước mắt, là lúc bất chợt nhìn thấy trên đường, hay đâu đó trong cuộc sống, hai đứa trẻ, đứa lớn là anh dắt bé gái là em, hoặc ku anh bồng nách con bé em. Chỉ vậy thôi là mình đã thấy nghèn nghẹn.

Và nghẹn hơn nữa là hình ảnh người cha với đứa con gái, bất cứ họ làm gì, ở đâu, trên đường, ở bến xe, bến tàu, cổng trường, ..... kể cả khi họ hạnh phúc nhất là ba dắt bé con đi dạo vui vẻ trong công viên. Mình vẫn thấy rưng rưng.

Mình! Có những điều quá ư kỳ cục! Mình đâu hiểu hết mình!!!!!!!!!!!!!!!!!!!????????????





chau at 09/14/2012 02:13 pm comment
Con người đa tình nó rứa đó chị iu ạ.[img]6[/img]
tunrua at 09/15/2012 08:32 am reply
Ui trời, hông dám nhận chữ "đa tình" đâu nghen![img]4[/img]
Cô nhỏ at 09/12/2012 09:57 pm comment
Hôm nay vào thăm bạn, càng đọc càng thấy đồng cảm, đến entry này thì không thể im lặng được nữa. [img]8[/img]
Cô nhỏ at 09/13/2012 05:04 pm reply
Hì, đúng vậy. Cô nhỏ mỗi khi nhìn thấy một ông bố cao lớn bế hay điệu đứa con bé bỏng là lòng thấy rưng rưng xúc động á tunrua.
tunrua at 09/13/2012 10:46 am reply
Những tâm hồn đồng điệu!!!!!???[img]1[/img]
Bà Tám at 08/18/2012 08:51 pm comment
Chị cũng vậy. Đọc mấy cái entry ngăn ngắn nho nhỏ này thấy dễ thương, bắt ghiền hà.
tunrua at 08/18/2012 09:43 pm reply
[img]1[/img], hi hi, "bắt ghiền hà", em biết quê chị ở đâu rồi! hi
VanPham at 08/14/2012 08:15 pm comment
Tôi cũng có lúc chạnh lòng vì những điều nho nhỏ ấy. . Không kỳ cục đâu Bạn à.
tunrua at 08/14/2012 10:41 pm reply
[img]1[/img], vậy là bình thường![img]1[/img]
Thuyhung30475 at 08/12/2012 01:39 pm comment
Tâm hồn tunrua dễ thương nha!
tunrua at 08/12/2012 03:58 pm reply
[img]1[/img], vậy là kỳ cục chứ TH[img]1[/img]

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2012

Mát- xcơ- va không tin những giọt nước mắt


 Truyền hình có một chương trình "phim cuối tuần", phim nước ngoài,  thường là phim hay, kinh điển. Mình biết vậy, nhưng hầu như chưa bao giờ coi, vì tối chủ nhật thường ngủ sớm!
Tối nay, chui vô mùng, quờ quạng thế nào chạm vào cái remote. màn hình tivi bật sáng, cái tiêu đề phim đập  vô mắt "Mát-xcơ- va không tin những  giọt nước mắt". Phim ni hình như lâu lắm rồi, nghe miết mà chưa coi, diễn viên xinh đẹp,  tò mò, quyết định không ngủ, coi! 
Hình như tiếp theo tuần trước, nhưng vẫn thấy hay hay, thích tính cách của nhân vật nam chính Gosha, cái gì cũng nhanh, gọn, thẳng thắn, dứt khoát, cả trong cách thể hiện tình yêu của anh ta. 
Bác sẽ cưới mẹ con"- Bác gặp mẹ con ở đâu? và quen bao lâu rồi"
- Trên tàu lửa, được 48 giờ, ...phút!
Kinh, mình nghĩ, cần gì phải cưới chứ!
Màn hình chạy  một lô những hàng chữ Nga, chẳng biết đọc, đoán là hết một tập.
Nhất định tuần sau coi tiếp.
Hi hi,
Đi ngủ (câu ni nghe quen quen~)
Bà Tám at 07/09/2012 05:34 pm comment
Nhớ kể tiếp chuyện phim nha cô bé.
tunrua at 07/24/2012 04:25 pm reply
Hi, chị ơi, hứa với chị kể tiếp, mà phim đó hết rồi chị ah, vậy là khi nhân vật nam bỏ đi, người phụ nữ ấy suy sụp trong nỗi mong chờ, lúc đó chị hiểu rằng chị đã yêu anh ấy thật nhiều. Những người bạn tốt đã đi tìm anh ấy về. Nhưng em nghĩ chủ đề của phim không chỉ là chuyện tình yêu![img]smile)[/img]. Chúc chị vui![img]1[/img]
tunrua at 07/09/2012 08:31 pm reply
Dạ, em sẽ cố gắng![img]1[/img], hì nhưng em kể theo kiểu em chị sẽ chán đó![img]1[/img]
Duong at 07/09/2012 10:11 am comment
tên phim là gì . sao ấn ra toàn ra bóng đá là sao ai biết bảo cho mình trang wed cái
tunrua at 07/09/2012 08:29 pm reply
Bạn ơi, mình cũng không rành lắm việc tìm kiếm phim trên mạng, tên phim là tựa đề entry mình đó, bạn có thể biết thêm một tí về nó trên Wikipedia: http://vi.wikipedia.org/wiki/Moskva_kh%C3%B4ng_tin_nh%E1%BB%AFng_gi%E1%BB%8Dt_n%C6%B0%E1%BB%9Bc_m%E1%BA%AFt

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012

40 phút và 40 năm


Mình quá ấn tượng với bài này, phải lưu lại.

Nhật Hoàng thăm doanh nghiệp của người Việt tại Nhật
Trần Ngọc Phúc, 40 phút và 40 năm
TTCT - Trong cuộc chọn lựa suốt hai năm chuẩn bị cho chuyến thăm hằng năm của Nhật hoàng Akihito đến các doanh nghiệp vừa và nhỏ, có ba doanh nghiệp được đưa vào “short list”. Sự chọn lựa cuối cùng thuộc về Metran, doanh nghiệp sản xuất những thiết bị giúp thở chỉ có 35 nhân viên. Chủ doanh nghiệp là một người gốc Việt.
Ông Trần Ngọc Phúc (bìa trái) trình bày về sản phẩm máy giúp thở nhân chuyến thăm của Nhật hoàng Akihito tới Metran - Ảnh: mạnh kha
Để chuẩn bị cho chuyến thăm diễn ra hôm 5-7 vừa qua, trước đó cả tháng các toán nhân viên an ninh hoàng gia và những thị thần cung đình đã lên sơ đồ lộ trình di chuyển của nhà vua đến từng chi tiết, thị sát toàn bộ doanh nghiệp, thậm chí cả tách trà mà Metran chuẩn bị riêng cho nhà vua. Tất cả nhân viên đều được yêu cầu làm việc bình thường, không tự động đến gần đức vua và chỉ trả lời những gì vua hỏi chứ không đặt câu hỏi lại.
Chuyện kể của người tháp tùng Nhật hoàng
Vào ngày nhà vua đến, nhân viên an ninh ngồi vào ghế tổng đài điện thoại của công ty lịch sự cắt tất cả cuộc gọi đến và đi. Lời căn dặn sau cùng là: tất cả đều tập trung vào nhà vua, ngay cả ông bộ trưởng công nghiệp Nhật đến trước để chào đón vua cũng phải chờ và cũng không cần rót trà cho ông ấy. Người duy nhất được phép đón và đi gần nhà vua suốt cuộc thăm viếng là người sáng lập doanh nghiệp Metran, ông Trần Ngọc Phúc.
Tường thuật chuyến thăm của Nhật hoàng, ông Phúc kể: “Sau khi nghe giải thích về công nghệ và các ưu việt của thiết bị giúp thở của Metran, vua gật đầu ngợi khen nói: nhiều người sẽ được cứu, phục vụ được quốc dân. Dù là thiết bị dành riêng để cứu trẻ em sinh non, nhưng nhà vua cũng rất quan tâm đến việc máy giúp thở có thể áp dụng cho những người lớn tuổi bị hội chứng ARDS (hội chứng suy giảm hô hấp cấp), máy lại bảo vệ được phổi của người thở vì dùng phương pháp thở bảo tồn (Protective Ventilation), Ngài nghĩ có thể dùng làm quà tặng đặc biệt cho các hoàng tộc khác trên thế giới. Sau đó, Ngài có cuộc tiếp kiến riêng thân mật với các nhân viên cấp dưới.
Một nhân viên người Nhật sinh trưởng tại Canada, với phong thái khá Tây đã phá vỡ luật định khi chủ động nói với vua  rằng tuần sau vợ anh sinh con, anh thấy nước Nhật an toàn hơn khi trẻ sơ sinh có các thiết bị giúp thở của Metran. Vua không phật ý mà còn thân mật chúc mừng anh và cháu bé sắp ra đời. Lúc đó, một thị thần vào thông báo đã hết giờ, nhưng thiên hoàng bỏ qua và tiếp tục cuộc trò chuyện thân mật với các nhân viên và thần dân của mình!”.
Cuộc viếng thăm của Nhật hoàng đến một doanh nghiệp Việt kiều đã được truyền thông Nhật đăng tải liên tục suốt tháng 7 qua. Đầu tháng 8 này, truyền hình Nhật Bản sẽ cùng ông Phúc về Việt Nam thực hiện một phim tài liệu về hành trình cuộc đời ông. Nhưng để có được cuộc tháp tùng 40 phút bên cạnh thiên hoàng, ông Trần Ngọc Phúc đã trải qua 40 năm kiên trì hội nhập vào đời sống, tình cảm, công nghệ của nước Nhật, tính từ năm 1968 khi anh sinh viên trẻ trung Trần Ngọc Phúc rời quê hương du học ngành hóa công nghiệp tại Đại học Tokai.
Tinh thần “nhất nghệ tinh”
Kỳ lạ thay, điều đầu tiên ông học được từ phong cách Nhật không hẳn là cái gì quá cao xa, ông tâm sự: “Nó có gì đó giống với tinh thần “Nhất nghệ tinh, nhất thân vinh” của ta. Làm nghề gì thì làm cho thuần thục, đạt đến độ tinh xảo nhất, không hời hợt, không qua loa, không thay đổi xoành xoạch. Có một nhà báo phương Tây bảo rằng người Nhật hitech trong cả cách cắm một bông hoa, gấp một con hạc, làm một miếng sushi… “Công nghệ cao, hitech” có thể hiểu theo tinh thần “làm việc tinh xảo” đó nữa, chứ không chỉ là kỹ thuật cao”.
Ông Phúc dường như học rất kỹ điều này nên sau khi tốt nghiệp đại học năm 1974, mất thêm 10 năm đi thực tập nghiên cứu rồi làm việc tại các công ty, ngay khi có đủ điều kiện, từ năm 1984 ông đã bỏ ra gần 30 năm để chỉ làm một việc cho thật tinh xảo: đó là chế tạo các máy giúp thở để cứu người.
Đầu tiên là cứu các trẻ em sinh non, đặc biệt là “siêu sinh non” (tức trọng lượng khi sinh dưới 1.000 gam). Nguyên tắc của hô hấp hoạt động như sau: khi ta hít để lấy không khí vào phổi thì các bắp thịt ở ngực kéo phổi nở ra, bên trong phổi là áp lực âm để khí tràn vào. Nếu bệnh nhân bị bệnh polio gây liệt cơ hay chấn thương não nên không thể điều khiển để cơ kéo giãn phổi thì phổi không nở ra để hút không khí vào được. Lúc đó, người ta dùng máy thở thông thường, dùng áp lực bên ngoài (áp lực dương) để bơm không khí vào phổi.
Nhưng phương pháp này lại gây tác hại lớn đối với trẻ sơ sinh sinh non vì phổi của trẻ chưa hoàn thiện, chưa nở ra, khi dùng áp lực bên ngoài đẩy vào, không khí không vào được các phế nang của phổi mà lại làm khí quản phình ra gây nguy hại đến tính mạng. Trong trường hợp này, nhiều lúc người ta không tăng áp lực bơm mà tăng lượng oxy đưa vào, nhưng nếu lượng oxy vượt quá 40% sẽ gây mù cho cháu bé. Để cứu trẻ, nhiều lúc người ta phải chọn giải pháp cứu sống nhưng bị mù lòa.
Để giải quyết vấn đề này, ông Phúc đã dùng 30 năm làm việc của mình để sáng tạo và hoàn thiện thiết bị giúp thở mới, gọi là máy thở rung cao tần HFO (High Frequency Oscillatory Ventilation). Nguyên tắc của máy không phải là bơm không khí vào mà là rung từ từ cho oxy thấm và tan nhẹ vào buồng phổi yếu ớt của cháu bé. Trong một phút thay vì bơm thở theo nhịp 15-20 lần thì máy thở HFO rung nhẹ 900-1.500 lần để đưa rất êm ái không khí thấm dần vào các phế nang của phổi.
Nhật hoàng Akihito tới trụ sở doanh nghiệp Metran - Ảnh: mạnh kha
Thử nghiệm cho các đại dịch
Kết quả thống kê tại Nhật cho thấy theo đà hoàn thiện của máy giúp thở HFO, tỉ lệ tử vong của trẻ sinh non tại Nhật giảm dần trong hơn một thập niên qua. Đối với trẻ sinh non cân nặng 900 gam, số tử vong năm 1990 là 150 cháu thì đến năm 2005 chỉ còn dưới 50 cháu. Đối với trẻ nặng 600 gam thì tử suất năm 1990 là 400 cháu và năm 2005 chỉ còn 200 cháu. Đặc biệt đối với trẻ nhẹ hơn 400 gam thì tử vong từ 1.000 cháu năm 1990 chỉ còn dưới 500 cháu vào năm 2005.
Với những con số như thế, dễ hiểu tại sao thiết bị này hiện được trang bị tại 90% các trung tâm chăm sóc trẻ sơ sinh toàn nước Nhật với hơn 1.400 máy đang vận hành. Ngoài ra có hơn 200 máy đã được xuất khẩu đến 12 quốc gia trên thế giới.
Dù mục đích xuất phát là hỗ trợ trẻ sơ sinh, nhưng thiết bị dần được hoàn thiện và hứa hẹn nhiều tiềm năng mới. Hiện nay, Đại học Oxford của Anh đang tiến hành thử nghiệm thiết bị của Metran cho 800 bệnh nhân mắc hội chứng ARDS. Chương trình đã bắt đầu và dự kiến sau hai năm theo dõi, Oxford sẽ công bố kết quả. Nếu thành công, phương pháp sẽ được công nhận rộng rãi toàn cầu. Ngoài ra, trong một số hướng nghiên cứu mới, máy thở có thể xem xét áp dụng trong trường hợp có các đại dịch như cúm gia cầm, mà tác hại lớn là sưng phổi, làm buồng phổi dễ bị tổn thương, nên phương pháp thở bằng HFO sẽ rất tốt trong trường hợp này.
Có một số lượng lớn du học sinh Việt Nam đến học tập tại Nhật Bản hồi giữa thập niên 1960. Sức hút của xứ sở này đối với các chàng trai cô gái tâm huyết thuở ấy có thể xuất phát từ truyền thống Đông Du thời cụ Phan Bội Châu đầu thế kỷ 20, có thể do một nền công nghệ kỹ thuật hàng đầu và sự hồi sinh kỳ diệu của đất nước này sau thảm bại 1945, cũng có thể do những lôi cuốn và tương đồng về văn hóa… Riêng ông Phúc thì câu trả lời cũng giản dị: việc chọn lựa nước Nhật là do các quan hệ gia đình ở Huế, vốn là gia đình phật tử nên các thầy giới thiệu về nước Nhật riết rồi thấy quen thuộc.
Ông nói thêm: “Đi học ở Nhật khó hơn các nước phương Tây vì vấn đề ngôn ngữ, nhưng học ở Nhật ta tìm thấy cái tinh thần gầy dựng một quốc gia, vượt qua các tai biến để vươn lên, rất gần với Việt Nam”.
Bốn thập niên đã trôi, xuyên qua hai thế kỷ với biết bao thay đổi trong nhận thức của con người, của thời thế vẫn không làm phôi pha cái chất lý tưởng trong những điều rất giản dị mà ông Phúc nói ra hay làm được. Đó là sự giản dị không đơn giản, vô cùng tinh tế và hệ trọng như hơi thở mỏng manh từ buồng phổi của một sinh linh chỉ cân nặng 500 gam đang tha thiết được sống lành lặn và trọn vẹn. Có lẽ cũng vì sự tinh tế đó mà Nhật hoàng mới cất công ghé thăm một doanh nghiệp chỉ có 35 nhân viên và chỉ sản xuất một loại sản phẩm duy nhất này.
Hỏi cảm giác của ông Phúc về vinh dự được trò chuyện gần 40 phút với Nhật hoàng, ông nhẹ nhàng cười: “Ở Nhật, vua là thượng đế, người ta gọi vua là thiên hoàng mà! Còn tôi, tôi đặc biệt ấn tượng bởi một nhân vật cao trọng như thế, rất thông thái, bác học trong nhiều lĩnh vực, nhưng phong thái rất giản dị và tao nhã”.
LƯU VĨ LÂN
__________
Góp phần cứu sống nhiều trẻ sinh cực non ở Việt Nam
Trao đổi với TTCT, PGS.TS.BS Ngô Minh Xuân - trưởng khoa sơ sinh Bệnh viện phụ sản Từ Dũ, chủ tịch Hội Chu sinh sơ sinh TP.HCM - cho biết ông và nhiều bác sĩ của khoa hồi sức sơ sinh đã biết đến ông Trần Ngọc Phúc và Công ty Metran từ rất lâu. 
Máy giúp thở cao tần số hỗ trợ hô hấp cho trẻ sinh non tại khoa hồi sức trẻ sơ sinh Bệnh viện phụ sản Từ Dũ (TP.HCM) (ảnh chụp sáng 30-7) - Ảnh: Việt Hà
Bệnh viện phụ sản Từ Dũ đã sử dụng máy giúp thở Metran cách đây hàng chục năm. Cụ thể, tại bệnh viện đang sử dụng hai loại máy giúp thở Metran. Một loại là máy thở cao tần số và loại mới hơn là máy thở cao tần HFO/CMV. Máy giúp thở Metran không chỉ rất hiệu quả trong điều trị cho bệnh nhi mà giá thành còn hợp lý, gần như thấp nhất trong các loại máy giúp thở. Hiện giá một máy khoảng 400 triệu đồng, trong khi máy của những hãng khác cùng loại khoảng 500-600 triệu đồng. Riêng máy giúp thở HFO giá khoảng 800 triệu đồng.
PGS Xuân khẳng định: “Chỉ nói riêng về máy thở cao tần số thôi đã thấy rất hiệu quả và phù hợp với bệnh nhi. Máy có cả mode thở cho trẻ sơ sinh và người lớn. Dễ dàng cài đặt thông số, mỗi mode thở được điều chỉnh bằng các nút riêng biệt. Vì vậy tùy theo bệnh nhân là người lớn, trẻ em hay trẻ sơ sinh mà bác sĩ sẽ cài chế độ thở máy phù hợp theo sự kiểm soát của phần mềm riêng, đảm bảo an toàn cho bệnh nhân. Ngoài ra, máy được thiết kế điều khiển bằng màn hình cảm ứng nên sử dụng rất đơn giản, chỉ cần dùng ngón tay điều khiển trên màn hình nên bác sĩ rất an tâm và thích sử dụng”.
Từ khi bệnh viện được trang bị, máy giúp thở cao tần số này đã cứu sống được rất nhiều bé sơ sinh non tháng và cực non (cân nặng chỉ 600-650g). Đây là những bé mới được mẹ mang thai 23 tuần 3 ngày, tương đương với 5 tháng rưỡi nên việc cứu sống được những bé này là điều rất quý. Chỉ riêng năm 2011 bệnh viện đã cứu sống được 120 bé sinh non có cân nặng dưới 1kg trở xuống. Đa số các bé sau khi được cứu sống đều có sức khỏe bình thường, có những bé phát triển rất tốt. Nhờ đó mà theo PGS Xuân, hiện nay không chỉ Bệnh viện phụ sản Từ Dũ mà nhiều bệnh viện tại Việt Nam đang sử dụng máy giúp thở Metran.
Một điều đáng quý khác, theo PGS Xuân, còn là tấm lòng của ông Phúc với quê nhà. Ông và các nhân viên Metran thường hỗ trợ hết mình cho các bác sĩ khoa sơ sinh của bệnh viện trong thời gian học tập ở Nhật Bản. Khi các bác sĩ gặp khó khăn trong việc đi lại hay quan hệ làm việc, ông Phúc sẵn sàng giúp đỡ, liên hệ giáo sư, bác sĩ ở Nhật Bản giúp các bác sĩ Việt thuận lợi hơn trong việc học tập, công tác.
Cơ duyên trở về Việt Nam của ông Trần Ngọc Phúc bắt đầu không lâu sau khi ông thành lập Metran vào năm 1984. Ông kể lúc đó đang cùng Bệnh viện Nhi trung ương quốc gia Nhật Bản nghiên cứu về máy móc thiết bị y tế, ông đã được Bệnh viện Nisseki Hiro liên lạc với Bệnh viện Nhi trung ương quốc gia Nhật Bản về ca mổ tách rời hai cháu Việt - Đức. Vì biết ông Phúc là người Việt Nam nên Bệnh viện Nhi trung ương quốc gia Nhật Bản đề nghị ông tham gia việc này.
Do về sau các chuyên gia đã quyết định việc mổ tách rời hai cháu không diễn ra ở Nhật Bản mà ở Việt Nam nên ông không có cơ hội trực tiếp tham gia, nhưng đây là cơ duyên đưa ông trở lại Việt Nam. Sau đó, ông Phúc tham gia giảng dạy, làm việc ở Đại học Y dược TP.HCM, Bệnh viện Thống Nhất và nhiều cơ sở y tế khác.
Ông Phúc cho biết Metran đã lập chi nhánh tại Việt Nam và đang từng bước chuyển dần các công việc chế tạo và sản xuất về Việt Nam với mục tiêu “chất lượng Việt Nam cao hơn Nhật Bản”.
LÊ THANH HÀ ghi
Lãn Ông at 08/06/2012 08:15 am comment
40 năm lâu quá, thà không làm gì còn hơn! (Lấy ý tưởng từ dân gian vn: "1 quan đắt quá, thà chết còn hơn") [img]4[/img]
tunrua at 08/06/2012 12:00 pm reply
Vậy nên, mấy ngàn năm "cạp đất"[img]1[/img]