Mất hứng một cách tuyệt dối!
Mình
muốn về, nhưng thật là bất tiện, dù sao mọi người cũng đã vì mình! Năm,
bảy người xung quanh , mà đầu óc mình trống rỗng, không phải vì chỉ có
mình là nữ, mà tự nhiên mình thấy nhạt! Không chịu được. Mình ghét mình
thật!
Nhớ những lần lang thang cùng một vài người bạn đi
không đầu không cuối, nhớ thật nhiều những lần cafe nơi góc quán, một
vài lần dự Reveillon với gia đình người bạn, mặc dù mình ngoại đạo.
Thật ấm áp!
Chiều nay...., không biết gọi là gì, không tên, không cảm xúc!
May mà có buổi tối cafe với chú, những câu chuyện lan man mà làm lòng mình rộn rã!
Kết thúc một ngày, một đêm vốn không có gì đặc biệt với riêng mình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét