Vũ Hoàng Chương có một bài thật bi tráng!
................................
Ai tráng sĩ bao năm mài gươm dưới nguyệt
Còn tưởng nghe hồn thép múa sông sâu
Kinh Kha hề Kinh Kha
Vinh cho người hề! Ba nghìn tân khách
Tiễn người đi tiếng trúc nhịp lời ca
Biên thùy trống giục
Nẻo Tần sương sa
Gió thê lương quằn quại khói chiêu hà
Buồn xưa giờ chưa tan
Phong tiêu tiêu hề Dịch thủy hàn
Bạch vân! Bạch vân! Kìa ngang rừng phất phới
Ôi màu tang khăn gói lũ người Yên
Nhịp vó câu nẻo Hàm Dương tung bụi
Ta nghe, ta nghe! Này cuồng phong dấy lên
Tám phương trời khói lửa
Một mũi dao sang Tần
Ai trách Kinh Kha rằng việc người đã lỡ
Ai khóc Kinh Kha rằng thềm cao táng thân
Ai tiếc đường gươm tuyệt diệu
Mà thương cho cánh tay thần
Ta chỉ thấy
Tơi bời tướng sĩ thây ngã hai bên
Một triều rối loạn ngai vàng xô nghiêng
Áo rách thân rung hề ghê hồn bạo chúa
Hùng khí nuốt sao Ngâu hề nộ khí xung thiêng
Một cánh tay đưa mà danh lừng vạn cổ
Hiệp sĩ Kinh Kha hề người thác đã nên
Ta há quan tâm gì việc thành hay bại
Thế gian ơi kìa bãi bể nương dâu
......................................Thích cái câu :"Ta há quan tâm gì việc thành hay bại"
Ngày trước đọc chuyện Kinh Kha mà cứ hồi hộp, xong lại thấy buồn buồn!
Bà Tám at 08/18/2012 08:49 pm comment
Cám ơn bài thơ, bi và hùng. Ông này nghiện ngập èo uột nhưng thơ đầy dũng khí.
tunrua at 08/18/2012 09:44 pm reply
bài thơ dài chị ah, nhưng em thích đoạn này thôi![img]1[/img]
Thuyhung30475 at 08/16/2012 03:19 pm comment
[img]1[/img],ui mình vui rồi!Tunrua ,vui nha!
tunrua at 08/16/2012 03:57 pm reply
[img]1[/img], nhìn cái miệng em bé là vui rồi![img]1[/img]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét