Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng
nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm
hoang mang của buổi tựu trường.
…..
Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.
…..
Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.
Mình cũng đã từng có cảm giác lâng lâng của ngày đầu đi học như vậy.
Hôm qua hỏi ku cháu: "Ngày mai khai giảng, con thấy hồi hộp không?"
- Dạ, không!
- Sao vậy?
- Con đi học từ hai tuần nay rồi mà!
-!
Mình
có cậu bạn, đám cưới được 5 tháng, thì vợ sinh em bé, hôm đi thăm vợ
bạn ở bệnh viện, mình nháy mắt, chọc riêng cậu ấy:"Học rồi mới khai
giảng ah?". Câu này véo tai mình: "Đúng là bệnh nghề nghiệp!"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét