Từ
lúc mình còn bé tí xíu, tối tối Chú thường qua nhà mình chơi, thôi
thì đủ thứ đề tài giữa Ba và Chú. Cứ thích ngồi nghe Chú nói chuyện, rất
có duyên, đặc biệt là giọng đọc thơ, nghe mà cũng muốn làm thơ!!!
. Chú
mà dạy văn chắc là hay phải biết, mình thích những người thầy dạy văn
truyền cho học trò nguồn cảm xúc hơn là mổ xẻ câu từ.
Bao
nhiêu năm qua cũng những bài thơ ấy, của chú, của những người bạn chú,
những người chỉ nổi danh trong giới "giang hồ" thi tửu, nghe hoài mà
chẳng bao giờ thấy cũ!
Tối qua, lại thơ, nhưng giọng đọc nghe
chùng xuống, mình biết Chú đang rất cô đơn, không gì khủng khiếp bằng
"tồn tại" cùng với gia đình của mình. Thật tội!
Cuộc sống thật là rắc rối!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét